[H – Hoàn] Cố Tình

[H EDIT – CT] Chương 6

Sau khi Tống Kiều Kiều hạ quyết tâm, cô bắt đầu lên kế hoạch.

Thỉnh thoảng, khi Phó Nghị tan làm, cô sẽ mặc váy dài để làm nổi bật dáng người của mình. Thời gian trôi qua, sau khi hai người quen nhau hơn một chút, cô dần dần chuyển từ váy dài sang váy ngắn.

Nhưng bởi vì ở giữa bọn họ còn có một cậu thiếu niên như Tưởng Hoa, nên Tống Kiều Kiều không thể quá lộ liễu.

Đôi lúc, nấu cơm xong, cô sẽ chờ để ăn cơm cùng bọn họ, trong lúc ăn, thỉnh thoảng cô sẽ trò chuyện vài câu để rút ngắn khoảng cách.

Trong nháy mắt, hơn nửa tháng sau, Tống Kiều Kiều cùng Tưởng Hoa đã trở thành tỷ đệ tốt, còn Phó Nghị vẫn là như cũ là khối đá im lặng.

Tháng bảy đến gần, cái nóng dần oi bức hơn. Ngay cả khi ngồi ngoài sân ăn cơm, dù đã bật quạt, nhưng vẫn cảm thấy rất nóng nực.

Tống Kiều Kiều đang mặc một chiếc váy voan màu mơ, chiếc váy dài ôm sát, tôn lên đường cong đầy đặn của bộ ngực, và vòng eo thon nhỏ gợi cảm của cô.

Dù vậy, Phó Nghị vẫn không thèm nhìn cô một cái.

Vẫn là Tưởng Hoa chú ý đến những thay đổi gần đây của Tống Kiều Kiều, không nhịn được nói: “Chị Kiều Kiều, chị đang yêu sao?”

Tống Kiều Kiều vuốt tóc cô: “Sao cậu lại hỏi vậy?”

Tưởng Hoa gãi đầu nói: “Chỉ là em cảm thấy gần đây chị càng ngày càng xinh đẹp.”

Phó Nghị nghe vậy, cũng ngước mắt nhìn Tống Kiêu Kiều, nhưng vẫn không nói gì.

Tống Kiều Kiều: “…”

Anh ta xứng đáng độc thân, nhiều năm như vậy mà vẫn không có ai muốn anh ta!

Ăn xong, Phó Nghị định mang bát đũa đi rửa, thì Tống Kiều Kiều nói: “Hình như máy điều hòa trong phòng tôi có vấn đề, lát nữa anh qua xem giúp tôi nhé.”

Tống Kiều Kiều biết buổi tối Phó Nghị sẽ tới sửa điều hòa, cho nên sau khi tắm xong, cô cố ý thay một chiếc váy ngủ bằng vải mỏng, rất mát mẻ.

Chiếc váy ngủ ren mỏng màu đen, bên trong không có mặc áo lót, bộ ngực đầy đặn quyến rũ của cô nửa che nửa hở, trong khi gấu váy khó khăn lắm mới che được đến đùi, để lộ ra cảnh xuân tươi đẹp của cô.

Buổi tối trăng thanh gió mát, cô nam quả nữ ở cùng nhau trong một căn phòng, nhưng người đàn ông bước lên thang, chỉ tập trung sửa điều hòa, không hề bị xao lãng.

Tống Kiêu Kiều: “…”

Đây là lần đầu tiên cô nghi ngờ về sức hấp dẫn của chính mình.

Trong căn phòng oi bức không chịu nổi, Tống Kiều Kiều bật chiếc quạt dự phòng nhỏ lên, chu đáo giữ thang cho người đàn ông.

Nhưng Tống Kiều Kiều lại không chú ý tới, ở vị trí hiện tại của cô, Phó Nghị chỉ cần cúi đầu là có thể nhìn thấy hết khung cảnh mát mẻ trong bộ váy ngủ mỏng manh của cô.

Chiếc quạt kêu vo vo, thổi toàn bộ mùi thơm cơ thể sau khi tắm của Tống Kiều Kiều vào chóp mũi Phó Nghị.

Phó Nghị ngửi trong không khí mùi thơm của người phụ nữ, cúi đầu nhìn thấy cảnh xuân, cơ thể gần như lập tức phản ứng, hơi thở không khỏi nặng nề hơn một chút.

Trong không gian yên tĩnh, Tống Kiều Kiều nhanh chóng nhận ra sự thay đổi của người đàn ông.

Tống Kiều Kiều hài lòng nhìn phản ứng dưới thân của người đàn ông, nhẹ giọng gọi: “Phó Nghị…”

Phó Nghị vẫn luôn dán mắt vào điều hòa nói: “Hả?”

Tống Kiều Kiều giơ tay nhẹ nhàng chạm vào chỗ phồng lên của người đàn ông: “Anh cứng rồi…”

Phó Nghị đột nhiên cứng người, nắm lấy tay Tống Kiều Kiều nhấc ra: “Đừng chạm vào nó.”

Tống Kiều Kiều nhìn người đàn ông rõ ràng là phản ứng đến cứng ngắc lại còn tỏ vẻ nghiêm túc, khoé miệng cong lên: “Giả vờ đứng đắn.”

Nói xong, Tống Kiều Kiều ngước mắt nhìn người đàn ông, nhẹ giọng nói: “Anh… có phải là… không…?”

Trước khi cô kịp thốt ra từ “được”, thì bất chợt âm thanh của máy điều hòa ở phía trên đầu vang lên, khí lạnh lập tức phả ra.

Giống như vẻ mặt kìm nén lúc này của Phó Nghị, nó xám xịt lạnh lẽo.

Tống Kiều Kiều nhìn vẻ mặt của người đàn ông, nuốt nước bọt: “Sao anh lại nhìn tôi như vậy?”

Người đàn ông âm u hỏi lại: “Tôi sẽ không cái gì?”

Tống Kiều Kiều liếc nhìn lướt qua hạ bộ đang tự hào cương cứng của người đàn ông: “Không, không có gì…”

 “Hừ…” Phó Nghệ sửa xong máy điều hòa, vác thang đi ra khỏi phòng với vẻ mặt lạnh lùng

Tống Kiêu Kiều bị bỏ lại một mình, ảo não không thôi: “…”

Vừa rồi, sao cô lại luống cuống như thế chứ!!?

Sở dĩ cô gấp gáp như vậy, vì trong hai ngày này là ngày rụng trứng đang đến gần, cô tưởng rằng mình tranh thủ một lần biết đâu sẽ thành công, ai biết vừa rồi cô sẽ bị người đàn ông thô lỗ đó doạ sợ?

Nhưng cô không biết rằng, Phó Nghị vừa bước ra khỏi cửa, liền đi thẳng vào phòng tắm.

Trong phòng tắm tối tăm, người đàn ông đang ngồi trên bồn cầu, dùng bàn tay to lớn di chuyển nhanh chóng phần thịt cứng ngắc hung dữ dưới háng, trong bóng tối, tiếng thở dốc của người đàn ông đặc biệt rõ ràng.

Có một chiếc quần lót ren lụa màu đen, quấn quanh cái vật to lớn kia, đó là quần lót mà Tống Kiều Kiều vừa mới thay ra, rồi ném vào giỏ đựng quần áo bẩn chưa kịp giặt.

“Hmm…mm…Kiều Kiều…”

Khi người đàn ông phát ra một tiếng gầm kìm nén, tất cả tinh dịch màu trắng đặc đặc đều chảy ra.

Phó Nghị nhắm mắt lại, ẩn mình trong bóng đêm một hồi lâu, sau đó đem quần lót trong tay, giặt sạch rồi bỏ lại vào giỏ đựng quần áo bẩn, động tác của anh không hề có chút lo lắng hay hoảng sợ nào. Chính là như vậy, hoàn toàn không phải là lần đầu làm chuyện này.

Sau khi đã xong mọi việc, anh lại xả nước trong phòng tắm, những dấu vết vừa rồi, đã hoàn toàn được rửa sạch sẽ, như chưa hề có chuyện gì xảy ra.

Chỉ là trong bóng tối, người đàn ông không nhận ra, có một vết keo trắng nằm trên góc tường.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *